Hằng năm, cứ vào dịp kỷ niệm Ngày Thương binh-Liệt sĩ (27-7), ông Thái là thương binh hạng 1/4 lại vào Quảng Trị để thắp hương cho đồng đội.
Năm nay, khi về, ông mời một số anh em sang uống trà và thưởng thức đặc
sản miền Trung. Đang lúc vui chuyện, ông Hưng hàng xóm buột miệng:
- Ngày xưa, anh em mình dại. Cứ xung phong ra tuyến đầu, thành thử dính
đạn rồi thành liệt sĩ, bị thương, đâm ra vất vả cho cả gia đình.
Nghe ông Hưng nói vậy, chất lính trong người ông Thái sôi lên:
- Ông mà cũng nghĩ vậy à? Nếu không xông pha ra trận thì sao đánh đuổi
được quân xâm lược? Ông nói thế là xúc phạm đến các đồng đội của chúng ta đã
anh dũng hy sinh vì độc lập của dân tộc.
Ảnh minh họa / qdnd.vn |
Ông Hưng cố cãi:
- Bác không biết đấy thôi, trên mạng người ta còn bảo, đáng nhẽ, chúng
ta không cần chiến tranh, hy sinh xương máu mà chỉ cần kiên trì thương lượng,
đàm phán trong hòa bình thì đỡ mất mát, đau thương mà vẫn đuổi được quân xâm lược.
Tôi nghĩ, họ nói thế cũng có lý đấy!
Nghe ông Hưng nói vậy, ông Thạch, Chi hội trưởng Chi hội Cựu chiến binh
thôn phản ứng quyết liệt:
- Tôi không ngờ đến tuổi này rồi, cũng từng cầm súng trên chiến trường
mà ông Hưng lại tin vào những luận điệu như vậy! Tôi hỏi ông, cuộc chiến tranh
phi nghĩa do quân xâm lược gây nên trên đất nước ta, dày xéo mồ mả tổ tiên, ông
cha ta; cướp bóc của cải, giết hại nhân dân, khiến xóm làng chìm trong bom đạn,
già trẻ, gái trai không được sống trong hòa bình, con cháu không được đến lớp...
Nếu chúng ta không cầm súng đánh đuổi quân xâm lược thì thương lượng, đàm phán
có ích gì? Hay chúng ta chỉ cúi đầu xin kẻ thù thương thì chúng sẽ tự rút về nước?
Ông Hưng đuối lý:
- Thì em đọc thông tin trên mạng họ nói thế nên giãi bày ra thôi, chứ
em cũng đã tham gia kháng chiến đánh đuổi giặc ngoại xâm mà không tiếc máu
xương gì.
Thấy ông Hưng đã thông tư tưởng, ông Thái bảo:
- Thực tế đã chứng minh, địch chỉ ngồi vào bàn đàm phán khi chúng thất
thế trên chiến trường, thậm chí trước mỗi cuộc đàm phán chúng còn cố gắng dồn lực
đánh ta hòng giành lợi thế. Có qua thực tế kháng chiến mới biết rõ không thể có
chuyện địch tự trả độc lập, tự do cho nhân dân, đất nước ta. Thế mà hiện nay, một
số người lại tin vào luận điệu của bọn phản động, cho rằng ta không cần đánh
thì rồi địch cũng tự rút. Âm mưu của những kẻ tung luận điệu phản động này là
nhằm phủ nhận đường lối, công sức của toàn Đảng, toàn quân, toàn dân, làm cho
nhân dân ta nghi hoặc, dẫn đến mất niềm tin, mất đoàn kết. Vì thế, chúng ta phải
hết sức cảnh giác trước âm mưu, thủ đoạn nham hiểm của các thế lực thù địch.
TRẦN DUY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét