Theo Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, Trưởng ban chỉ đạo Trung ương về
phòng, chống tham nhũng, tiêu cực (TN, TC): Phòng, chống TN, TC chính là
"chống giặc nội xâm"-nhiệm vụ rất quan trọng nhưng vô cùng khó khăn,
phức tạp, bởi TN, TC thường xảy ra ở cán bộ có chức, có quyền.
Nó đòi hỏi chúng ta phải tiến hành kiên quyết, kiên trì, liên tục, bền
bỉ ở tất cả các cấp, các ngành, các lĩnh vực; thực hiện đồng bộ các biện pháp
chính trị, tư tưởng, tổ chức, hành chính, kinh tế, hình sự, với những bước đi vững
chắc, tích cực, chủ động và có trọng tâm, trọng điểm. Đặc biệt, phải xây dựng
cho được một cơ chế phòng ngừa chặt chẽ để "không thể tham nhũng"; một
cơ chế răn đe, trừng trị nghiêm khắc để "không dám tham nhũng"; và một
cơ chế bảo đảm để "không cần tham nhũng, không muốn tham nhũng”. Chúng tôi
xin đề xuất một số giải pháp về hoàn thiện cơ chế, chính sách để bảo đảm thực
hiện “4 không” này.
Trước hết, phải “tuyên chiến” với “chạy chức”
Sở dĩ trước hết phải “tuyên chiến” với “chạy chức”, vì đây vừa là biểu
hiện rõ nhất của sự tha hóa quyền lực, vừa là nguyên nhân cơ bản, trực tiếp dẫn
đến tha hóa quyền lực, tham nhũng, tiêu cực. Cổ nhân đã đúc rút “ngưu tầm ngưu,
mã tầm mã”. Người không tốt mà lại làm cán bộ, nắm quyền lực trong tay thì
đương nhiên sẽ dẫn đến tha hóa quyền lực. Ai đó đã phải đầu tư để “chạy chức”,
“chạy quyền” thì tất yếu sẽ nghĩ cách tham nhũng, tiêu cực để ít nhất là thu hồi
số tài sản đã dùng để “chạy”, rồi còn phải tìm cách “chạy” tiếp. Thật vô cùng
nguy hiểm vì đối tượng “chạy chức” sẽ lại ưu ái sử dụng những người biết “dùng
phong bì, đi cửa sau”. Cái vòng “chạy chọt” cứ thế tiếp diễn, khiến người thực
sự có tâm, có tài không được trọng dụng. Tha hóa quyền lực nói chung và tham
nhũng, tiêu cực nói riêng vì thế sẽ ngày càng nghiêm trọng, đe dọa sự tồn vong
của Đảng và chế độ. Do đó, trước tiên phải chặn bằng được nạn “chạy chức”, “chạy
quyền”, kiểu “nâng đỡ không trong sáng”.
Vậy chống nạn “chạy chức” bằng cách nào?
Ngày 23-9-2019, Bộ Chính trị khóa XII đã ban hành Quy định số 205-QĐ/TW
“về việc kiểm soát quyền lực trong công tác cán bộ và chống chạy chức, chạy quyền”.
Mới đây, Bộ Chính trị khóa XIII tiếp tục ban hành Quy định số 69-QÐ/TW về kỷ luật
tổ chức đảng, đảng viên vi phạm, trong đó có Điều 30 về kỷ luật đảng viên vi phạm
liên quan đến chạy chức, chạy quyền. Theo các quy định này, đảng viên vi phạm
các quy định về chống chạy chức, chạy quyền bị xử lý kỷ luật từ khiển trách đến
khai trừ; nếu liên quan đến việc đưa, nhận hối lộ hoặc các hành vi vi phạm khác
đến mức phải truy cứu trách nhiệm hình sự thì phải chuyển hồ sơ sang cơ quan chức
năng để xem xét, xử lý theo quy định của pháp luật; nghiêm cấm giữ lại để xử lý
hành chính.
Thế nhưng, để có bằng chứng về việc đưa và nhận hối lộ nhằm “chạy chức”,
“chạy quyền” là vô cùng khó vì nó diễn ra hết sức tinh vi, bí mật. Do đó, trước
hết phải siết chặt quy trình, quy định về công tác tuyển dụng, bổ nhiệm cán bộ
theo hướng: Gắn trách nhiệm cụ thể của người đề cử cán bộ và người đứng đầu cấp
ủy đề nghị bổ nhiệm cán bộ. Ví dụ, nếu phát hiện cán bộ có sai phạm nghiêm trọng
trước khi được đề cử và trong 5 năm đầu kể từ khi được bổ nhiệm thì người đề cử
cán bộ đó và người đứng đầu cấp ủy đề nghị bổ nhiệm cán bộ đó cũng bị xem xét xử
lý kỷ luật (tránh tình trạng núp bóng tập thể cấp ủy để “nâng đỡ không trong
sáng”). Bên cạnh đó, cần thực hiện ngay việc công khai danh sách cán bộ từ quy
hoạch đến đề bạt, bổ nhiệm, đánh giá, luân chuyển để quần chúng biết và cùng
giám sát, vì “ngọn đèn công khai” càng rộng rãi thì càng ít “khoảng tối” mờ ám.
Đặc biệt, Đảng, Nhà nước phải kiên quyết đổi mới công tác đánh giá cán
bộ, đảng viên (CB, ĐV), công chức, viên chức theo nguyên tắc lấy phẩm chất, tư
cách và hiệu quả công việc làm thước đo chủ yếu; chuyển từ đánh giá định tính
sang định lượng bằng hình thức chấm điểm trên từng nội dung, như: Bản lĩnh
chính trị; phẩm chất đạo đức, lối sống; trình độ, năng lực công tác; kết quả
hoàn thành nhiệm vụ theo chức trách; tinh thần đấu tranh phê bình; việc chấp
hành pháp luật, kỷ luật... Chấm điểm cụ thể trên từng biểu hiện của “tự diễn biến”,
“tự chuyển hóa” để tránh tình trạng đánh giá chung chung, cào bằng; đại đa số
CB, ĐV được nhận xét hoàn thành tốt và xuất sắc nhiệm vụ nhưng sau đó lại “lòi
ra” vi phạm pháp luật, kỷ luật. Cần nghiên cứu ban hành cơ chế lấy phiếu tín
nhiệm CB, ĐV, nhất là cán bộ lãnh đạo, quản lý mỗi năm một lần ở trong cấp ủy,
tổ chức đảng và tập thể cơ quan, đơn vị. Như vậy sẽ hạn chế được nạn “chạy chức”,
“không dám chạy” vì không xứng đáng thì sẽ sớm bị loại.
Bên cạnh đó, việc tổ chức thi tuyển cán bộ cần được triển khai thống nhất
theo lộ trình ở từng cấp đối với những chức vụ có thể thi tuyển. Với mỗi vị trí
cán bộ cần bổ nhiệm, trên cơ sở quy hoạch cán bộ, người đứng đầu tổ chức đảng,
chính quyền hoặc thủ trưởng cấp trên trực tiếp giới thiệu hai ứng viên trở lên
cùng trình bày chương trình hành động trong hội nghị cấp ủy và hội nghị cán bộ
chủ trì trước khi bỏ phiếu tín nhiệm, đề cử để bảo đảm cạnh tranh lành mạnh,
đánh giá khách quan hơn. Đó là những biện pháp hiệu quả phòng ngừa nạn “chạy chức”,
“nâng đỡ không trong sáng”, đồng thời tạo động lực để CB, ĐV, công chức, viên
chức phấn đấu không ngừng và phòng, chống tha hóa quyền lực, tham nhũng, tiêu cực...
Một bất cập nữa cần khắc phục ngay, đó là hiện nay chưa có quy định nào
về xử lý hình sự đối với hành vi liên quan đến việc thiếu trách nhiệm hay vi phạm
các quy định về công tác tuyển dụng, bổ nhiệm cán bộ. Trong khi đó, việc lợi dụng
chức vụ quyền hạn, thiếu trách nhiệm dẫn đến “bổ nhiệm nhầm cán bộ” có khi còn
gây hậu quả nghiêm trọng hơn nhiều so với những thiệt hại về kinh tế, sức khỏe,
môi trường... của các tội danh khác.
Thủ đoạn của những người “chạy chức”, “chạy quyền”, “nâng đỡ không
trong sáng” là rất tinh vi, nguy hại khôn lường. Muốn phòng, chống tha hóa quyền
lực, nhất là chống tham nhũng, tiêu cực thì trước hết phải khắc phục triệt để
những hạn chế, tiêu cực trong công tác cán bộ để bảo đảm cho CB, ĐV “không thể",
"không dám” tham nhũng, tiêu cực.
Đại hội XIII của Đảng xác định: Tiếp tục hoàn thiện thể chế Đảng lãnh đạo
công tác cán bộ, cải cách thủ tục hành chính và đẩy mạnh phân cấp, phân quyền về
công tác cán bộ. Kiểm soát chặt chẽ quyền lực trong từng khâu của công tác cán
bộ, nhất là đối với người đứng đầu cấp ủy đồng thời là thủ trưởng cơ quan, đơn
vị. Giữ vững kỷ luật, kỷ cương; tăng cường kiểm tra, giám sát, chống chạy chức,
chạy quyền... Kiên quyết đấu tranh với các biểu hiện tiêu cực trong công tác
cán bộ...
Dẹp ngay cơ chế xin-cho
Những hệ lụy từ cơ chế xin-cho quá rõ ràng và đã được bàn rất nhiều
trong những năm qua, vì đây chính là nguyên nhân trực tiếp sinh ra tha hóa quyền
lực, tham nhũng, tiêu cực. Nghị quyết Trung ương 4 (khóa XII) của Đảng đã yêu cầu:
“Các cấp ủy, tổ chức đảng chỉ đạo rà soát, hoàn thiện các quy định, văn bản quy
phạm pháp luật về quản lý, điều hành bảo đảm công khai, minh bạch, góp phần xóa
bỏ cơ chế xin-cho; ngăn chặn, đẩy lùi tham nhũng, tiêu cực, "lợi ích
nhóm", "sân sau”...
Theo tinh thần này, những năm qua, nước ta đã ban hành nhiều quy định về
cải cách hành chính và thủ tục hành chính; yêu cầu các bộ, ngành, địa phương rà
soát loại bỏ rất nhiều thủ tục hành chính, “giấy phép con” gây phiền hà cho người
dân, doanh nghiệp... Thế nhưng cơ chế xin-cho vẫn chưa được loại bỏ và có nhiều
biến tướng tinh vi hơn. Lẽ đương nhiên, đã có “xin” thì ắt có “cho” hoặc “không
cho”. Những tổ chức, cá nhân được trao thẩm quyền (cũng là nghĩa vụ, trách nhiệm
phải làm) “tự nhiên” được quyền ban ơn: Cho hay không cho, cho ít hay nhiều,
cho sớm hay muộn... Chính điều vô lý này là nguyên nhân cơ bản, trực tiếp dẫn đến
tha hóa quyền lực của không ít cán bộ, công chức mà biểu hiện rõ nhất là sự
nhũng nhiễu, tiêu cực, “gây khó để có phong bì”; đồng thời làm người dân và cấp
dưới lúc nào cũng có tâm lý đi “xin”, tạo thành lệ “muốn được việc thì phải biết
bôi trơn”.
Cùng với đó, phải có cơ chế bắt buộc các cơ quan công quyền công khai
minh bạch tất cả những thủ tục hành chính, các nguồn lực, tiêu chuẩn chế độ,
kinh phí, chính sách, chương trình dự án, mức phân bổ cho các cơ quan, đơn vị,
địa phương (trừ trường hợp thuộc danh mục phải giữ bí mật do Nhà nước quy định)
để mọi người đều có thể giám sát, tránh tình trạng “ưu tiên, thiên vị” những tập
thể, cá nhân “đi cửa sau”.
Chăm lo đời sống cán bộ thỏa đáng
Làm cán bộ, công chức mà các khoản thu nhập chính đáng không đủ trang
trải cuộc sống ở mức trung bình trở lên thì rất khó để giữ mình trong sạch,
không tham nhũng, tiêu cực. Đó là thực tế cần phải được nhìn nhận thẳng thắn,
nghiêm túc và sớm có giải pháp khắc phục, vì cổ nhân đã đúc rút “có thực mới vực
được đạo”, “đói ăn vụng, túng làm càn”.
Thực tế là mức thu nhập chính đáng của đa số cán bộ, công chức ngày
càng thấp so với mặt bằng xã hội, bởi thu nhập bình quân của người dân tăng
nhanh nhưng nhiều năm rồi nước ta chưa cải cách tiền lương; tiền thưởng của cán
bộ, công chức cũng rất ít so với người lao động ngoài nhà nước. Ngay cả với cán
bộ cấp cao, sau nhiều năm phấn đấu và cống hiến thì lương, phụ cấp cũng chỉ
trên dưới 20 triệu đồng, không bằng thu nhập của chủ một cửa hàng hoặc cơ sở sản
xuất nhỏ, hay cử nhân trẻ làm việc ở doanh nghiệp tư nhân khấm khá... Trong khi
đó, cán bộ càng giữ cương vị cao thì càng có nhiều mối quan hệ, riêng khoản chi
việc hiếu, việc hỷ đã rất tốn kém; rồi áp lực “một người làm quan, cả họ được
nhờ”, cả đại gia đình, họ hàng, dân làng, bè bạn trông chờ giúp đỡ, tài trợ...
Thực tế này ai cũng biết rõ và như vậy thì không phải cán bộ nào cũng có thể giữ
mình liêm chính, nhất là khi nhiều người dân, doanh nghiệp và cấp dưới tìm cách
gửi “quà” để nhờ vả, mua chuộc người có chức quyền để được ưu tiên, thỏa thuận
ngầm “đôi bên cùng có lợi”! Việc bảo đảm chế độ, chính sách thỏa đáng cho cán bộ,
công chức đúng với những đóng góp và trách nhiệm trên từng cương vị là giải
pháp không thể thiếu để phòng, chống tha hóa quyền lực, tham nhũng, tiêu cực.
Nó giúp đội ngũ cán bộ chuyên tâm hoàn thành tốt nhiệm vụ, vừa không cần tham
nhũng, vừa không dại gì tham nhũng.
Trong nhiều nghị quyết mà gần đây là Nghị quyết Đại hội XIII, Đảng ta
đã nêu rõ: Chính sách cán bộ chưa thực sự tạo động lực để cán bộ toàn tâm, toàn
ý với công việc; do đó phải tiếp tục đẩy mạnh cải cách chính sách tiền lương,
nâng cao thu nhập và có chính sách nhà ở, bảo đảm cuộc sống để cán bộ, công chức,
viên chức yên tâm công tác. Đáng tiếc là việc hiện thực hóa chủ trương này quá
chậm do nhiều nguyên nhân, nhất là chưa có đủ nguồn lực. Nhưng cần thẳng thắn
nhìn nhận rằng, nguồn lực của đất nước bị thất thoát do tham nhũng, lãng phí có
khi còn nhiều hơn nguồn lực để cải thiện đời sống cho cán bộ, công chức, nên nếu
quản lý tốt, chặn được tham nhũng, lãng phí thì sẽ có nguồn lực để trả lương
tương xứng cho cán bộ, công chức.
Hoàn thiện hệ thống luật pháp để không thể tham nhũng
Trong các thành tố cơ bản có tác dụng ngăn chặn từ gốc hành vi tham
nhũng, tiêu cực thì cùng với chuẩn mực đạo đức trên các lĩnh vực và cơ chế kiểm
soát quyền lực thì thể chế nói chung, thể chế về phòng, chống tham nhũng, tiêu
cực nói riêng đóng vai trò rất quan trọng. Muốn xây dựng thể chế phòng, chống
TN, TC tốt, phải kiểm soát chặt chẽ được việc xây dựng chính sách, pháp luật để
hạn chế sự tác động tiêu cực của "nhóm lợi ích", "sân sau",
"tư duy nhiệm kỳ"; ngăn chặn nguy cơ nảy sinh tham nhũng, tiêu cực ngay
từ khi xây dựng chính sách, luật pháp.
Hệ thống luật pháp hiện nay của chúng ta tương đối đầy đủ, nhưng chưa
thực sự đồng bộ, tính thống nhất chưa cao, còn có kẽ hở, một số nội dung còn chồng
chéo, mâu thuẫn, xung đột, tính dự báo, khả thi chưa thực sự đáp ứng yêu cầu của
thực tiễn. Đơn cử như những mâu thuẫn, chồng chéo, xung đột giữa các văn bản
quy phạm pháp luật trong các lĩnh vực đất đai, đầu tư, xây dựng, quy hoạch, nhà
ở, kinh doanh bất động sản, môi trường... Điều quan trọng trong công tác xây dựng
luật pháp, chính sách là phải lựa chọn được đội ngũ cán bộ có năng lực chuyên
môn sâu, có khả năng phân tích, dự báo chính sách tốt, chuyên nghiệp, tuân thủ
pháp luật, đặc biệt có đạo đức tốt, bởi xây dựng chính sách, pháp luật là công
việc rất khó khăn, phức tạp.
Trong cơ chế hiện nay của chúng ta, nhiều ý kiến cho rằng, cần nghiêm
túc quy trách nhiệm, xem xét, xử lý trách nhiệm đối với người đứng đầu các cơ
quan, đơn vị chủ trì soạn thảo văn bản luật, xây dựng chính sách để nâng cao chất
lượng xây dựng luật. Bởi một văn bản luật yếu kém, một chính sách bất cập có ảnh
hưởng đến rất nhiều người, tác động xã hội lớn. Vấn đề này hiện còn bị xem nhẹ,
trách nhiệm không rõ ràng. Cách thức xây dựng luật ở nước ta không do cơ quan
chuyên trách, độc lập, hoặc các ủy ban của Quốc hội chủ trì soạn thảo mà thường
được giao cho cơ quan thuộc Chính phủ hoặc cơ quan trực tiếp quản lý nhà nước về
ngành, lĩnh vực xây dựng. Bởi vậy, nếu không có cơ chế kiểm soát tốt, không quy
rõ trách nhiệm thì khó đạt được chất lượng văn bản tốt. Tại một số kỳ họp Quốc
hội, nhiều đại biểu Quốc hội đã lên tiếng về tình trạng cài cắm “lợi ích cục bộ”,
“cuốc giật vào lòng” trong xây dựng, ban hành văn bản quy phạm pháp luật. Ông
Nguyễn Đình Quyền, nguyên Phó chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp của Quốc hội cảnh báo:
“Lợi ích nhóm người ta cài vào thì chuyên gia pháp luật mới phát hiện được, cài
kín lắm, cài đủ các loại luôn, rất kín. Không có sự phát hiện, bóc tách thì rất
tai hại”.
Kiểu tham nhũng này nguy hiểm nhưng lại rất tinh vi chứ không dễ nhìn,
dễ thấy như tham nhũng kinh tế. Tình trạng cài cắm “lợi ích nhóm” vào văn bản
là rất nguy hiểm. Nó phá hỏng tất cả các nguyên tắc, quy tắc trong xây dựng luật
pháp, làm méo mó chính sách, làm mất lòng tin của xã hội. Sâu xa hơn, nó làm
tha hóa đội ngũ cán bộ, làm đảo lộn giá trị xã hội, tạo cơ hội cho các thế lực
chống phá Đảng, Nhà nước, chống phá chế độ. (còn nữa)
Cùng với sớm giải quyết hiệu quả 3 vấn đề mang tính quyết định để
phòng, chống tham nhũng, tiêu cực là: Bịt “lỗ hổng” trong công tác cán bộ, xóa
cơ chế xin-cho và chăm lo đời sống cán bộ, công chức thỏa đáng; Đảng, Nhà nước
cần quan tâm xây dựng văn hóa chống TN, TC và thực hiện công khai, minh bạch một
cách triệt để (trừ những nội dung pháp luật quy định cần thiết phải bảo mật),
phát huy tối đa vai trò giám sát, cùng tham gia phòng, chống tham nhũng của
nhân dân, báo chí... Khi có đủ giải pháp bảo đảm những người có chức quyền
“không dám, không thể, không cần, không muốn tham nhũng” và xã hội có văn hóa
“không chấp nhận hành vi tham nhũng” thì việc kiểm soát quyền lực mới thực sự
hiệu quả; hạn chế đến mức tối đa cán bộ, công chức phải hầu tòa vì tham nhũng,
tiêu cực.
Nhóm phóng viên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét