Sự kết hợp rất nhuần nhuyễn và điêu luyện giữa trạng thái "vong nhập" và "oan gia trái chủ". Sự kết hợp này của con mụ Phạm Thị Yến cộng với sự ngu dốt, u mê của dân chúng, mà hiệu quả kiếm tiền là vô địch.
Mảng thứ nhất: "Vong nhập", tức là trạng thái thần kinh hoang tưởng tạm thời, đây là hiện tượng bị ám thị, tự ám thị. Y khoa thì gọi đó là trạng thái ảo giác, hoang tưởng, gồm: ảo thanh, ảo (nghe thấy tiếng nói trong đầu), ảo thị (nhìn thấy ma), ảo xúc, ảo vị (cảm nhận thấy vong)...
Mảng thứ 2 là "oan gia trái chủ". Theo tinh thần phật giáo, thì đại để con người làm điều ác, hoặc khởi sân hận, thù hằn, lo lắng, bất an, suy nghĩ tiêu cực... thì bao nhiêu cái xấu đó nó sẽ kết ở trong tâm, mà không gỡ ra được, thì tự gây họa cho tâm và thân mình. Giải cái đó, thì tâm mình thanh thản thôi. Cho nên, phật khuyên người ta sống tốt, thì tâm thân thanh thản, thì gỡ bỏ đc muộn phiền, thì mình tốt, mà đời cũng tốt. Còn không thi oan oan tương báo. Túm lại, mọi thứ ở tâm mình. Phật sâu sắc ở chỗ đó đấy.
Nhưng, thầy bà vớ vẩn, nhất là cái bà Yến kia, lợi dụng chuyện hoang tưởng của người dân, đã dọa họ thêm, rồi bịa ra cái trò kiếp nọ báo oán kiếp kia để gắn các hiện tượng "vong nhập" vào "oan gia trái chủ". Bà ta mở rộng từ đối tượng vong nhập, ra tất cả các các hiện tượng khác, và cứ đổ hết cho tiền kiếp, cho "vong báo oán". Bà ta đổ bừa bãi đến nỗi lôi cả anh linh liệt sĩ ra sỉ nhục, lôi cả cô gái ship gà ra nói láo, mà ai cũng mụ mị tin theo.
Đó là tư duy của một kẻ đốn mạt, không hiểu một tí tẹo gì về đạo Phật, về luật nhân quả, về tiền kiếp hậu kiếp. Phật giáo Tây Tạng nguyên thủy nói rất hay. Tiền kiếp là tổ tiên, là ông bà cha mẹ mình. Hậu kiếp là con, là cháu, là đời sau của mình. Đấy mới thực sự là tiền kiếp, là hậu kiếp. Nhân quả xảy ra với tiền kiếp, hậu kiếp đó mới thực sự là khoa học, minh định. Còn cái trò giải thích ma quỷ là tiền tiền kiếp, hậu kiếp, thì còn mê tín dị đoan và còn trục lợi được từ người dốt nát.
Bà Yến, ở đây, đã đơn giản kết hợp xuyên tạc giữa "vong báo oán" và "oan gia trái chủ", để dọa nạt, từ đó mà dễ dàng dẫn dắt người dân vào mụ mị, rồi bòn rút tiền bạc của họ.
Tôi không bác bỏ hoàn toàn khả năng trị bệnh thành công của bà Yến. Đây là trò chữa bệnh bằng niềm tin. Cùng là một loại thuốc, nhưng nếu mua đắt tiền hơn, do thầy thuốc là GS.TS nổi tiếng kê đơn, uống có khi lại khỏi, còn ai đó cho tặng, hoặc rất rẻ tiền, có khi chẳng khỏi bệnh.
Nhưng, lợi dụng Phật giáo, lợi dụng danh tiếng nhà chùa, mà cắt cổ người dân như thế, chỉ có thể nói là đốn mạt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét