Giải thưởng nhân quyền hiểu theo nghĩa gốc vốn thiêng liêng, vì mục đích cao cả nhưng các cá nhân, tổ chức thù địch với Việt Nam lại mượn danh giải thưởng này để trao cho những “nhà dân chủ giả hiệu”, làm vỏ bọc ngụy trang, tạo động lực để các đối tượng gia tăng hoạt động chống phá, gây rối an ninh.
Nguồn gốc và bản chất
của “Giải thưởng nhân quyền Martin Ennals”
Năm 1993, 10 tổ chức
tự nhận là hoạt động vì nhân quyền trên thế giới đã đứng ra thành lập cái gọi
là “Giải thưởng nhân quyền Martin Ennals” để trao cho người được họ cho rằng
“đã thể hiện thành tích xuất sắc trong việc chống lại các hành vi vi phạm nhân
quyền bằng những biện pháp can đảm, cần được bảo vệ”. Từ đó đến nay, giải
thưởng này liên tục được trao cho những đối tượng mà họ coi là “nhà hoạt động nhân quyền”, được
tán tụng ví như “giải Nobel về nhân quyền”!
Tuy nhiên, thực tế cho
thấy “Giải thưởng nhân quyền Martin Ennals” ra đời không phục vụ ý nghĩa trong
sáng như mục đích họ rêu rao là “những người dũng cảm đấu tranh cho dân chủ,
nhân quyền, vì sự tiến bộ của nhân loại”. Nếu để tâm theo dõi các hoạt động của
họ thời gian qua, chúng ta sẽ thấy trong suốt quá trình hoạt động, “Giải thưởng
nhân quyền Martin Ennals” không đúng nghĩa là một giải thưởng bởi phần lớn giải
được trao cho những người có hoạt động chống lại lợi ích quốc gia, dân tộc ở
đất nước mà họ đã sinh ra và lớn lên… Đa phần những người được tổ chức nhân
quyền Martin Ennals trao giải khi đang phải chấp hành hình phạt tù hoặc đã mãn
hạn tù vì phạm tội lợi dụng tự do, dân chủ, nhân quyền, xâm phạm an ninh quốc
gia, bị chính quyền và nhân dân nước sở tại đấu tranh, yêu cầu xử lý.
Bản chất của tổ chức
nhân quyền Martin Ennals không giống như cái “bánh vẽ ngọt ngào” mà thoạt đầu
nghe có vẻ rất tốt đẹp, rất cần thiết để xây dựng một thế giới mà ở đó quyền
con người làm trung tâm. Cho nên, về góc độ nào đó, chúng ta hiểu rằng, tổ chức
nhân quyền Martin Ennals được tạo ra và hoạt động không đúng theo tôn chỉ, mục
đích cao đẹp như họ rêu rao mà chủ yếu núp bóng nhân quyền để can thiệp vào
công việc nội bộ của một số quốc gia. Đối với Việt Nam, thông qua hình thức
trao giải cho các đối tượng trên, tổ chức nhân quyền Martin Ennals hướng tới
mục tiêu là đưa Việt Nam vào thế vi phạm dân chủ, nhân quyền, từ đó soạn thảo
các bản phúc trình, lập hồ sơ “những nạn nhân bị đàn áp bởi tình trạng vi phạm
nhân quyền ở Việt Nam”, vận động tổ chức các diễn đàn, tạo cơ hội cho số chống
đối cực đoan trong và ngoài nước lên tiếng tố cáo Việt Nam vi phạm nhân quyền,
tự do tôn giáo trên diễn đàn quốc tế. Họ cũng không quên kêu gọi sự can thiệp
của cộng đồng quốc tế vào tình hình nội bộ Việt Nam.
Theo dõi danh sách
những người được trao “Giải thưởng nhân quyền Martin Ennals” từ năm 1994 đến
năm 2022 cho thấy rõ sự bất công bằng trong cách điều hành của ban tổ chức khi
đa số những người được trao giải đều đến từ các quốc gia vốn đã nằm trong “tầm
ngắm” với quan điểm mà tổ chức này cho là thù địch vì đã lựa chọn con đường
phát triển không theo ý muốn của một số thế lực quốc tế, đặc biệt họ hướng
trọng tâm vào các nước thuộc khối XHCN, trong đó có Việt Nam. Chính vì thế, gần
như tuyệt nhiên không thấy người ở các quốc gia vẫn thường xuyên có những hành
động xâm phạm quyền con người, phân biệt chủng tộc một cách đáng lo ngại như Mỹ
và một số nước phương Tây được nhận giải.
Phải chăng lâu nay các
tổ chức HRW, AI, FIDH, FLD, HURIDOCS… đang cố tình tảng lờ, tránh đưa những sự
việc đình đám về vi phạm dân chủ, nhân quyền tại các quốc gia trên. Trong khi
mạng xã hội và các kênh truyền thông quốc tế đồng loạt đưa tin những hành vi,
vụ việc vi phạm nhân quyền của nhiều quốc gia phương Tây nhưng những vấn đề đó
đều bị họ phớt lờ đi. Điều đó cho thấy sự mất công bằng hay nói cách khác là
trò hề của tổ chức nhân quyền Martin Ennals hay những tổ chức với danh xưng
tương tự vẫn thực hiện lâu nay với các quốc gia mà họ cho rằng “đối nghịch”!
Để dẫn tới sự bất công
bằng đó, một phần là do giám khảo “Giải thưởng nhân quyền Martin Ennals” gồm
thành viên là các tổ chức lập giải thưởng nên chỉ lựa chọn người phù hợp ở các
quốc gia theo mục đích của họ. Mặt khác, cơ sở để đánh giá, lựa chọn người trao
giải dù được quảng bá bao gồm các tổ chức đang hoạt động ở mọi nơi trên thế
giới nhưng điểm danh lại chỉ thấy chủ yếu tập hợp tình hình ở châu Phi, châu Á
và nhất là các nước thuộc khối XHCN. Do đó, rõ ràng “Giải thưởng nhân quyền
Martin Ennals” là công cụ quyền lực kép để các thế lực quốc tế sử dụng nhằm áp
đặt những lệnh trừng phạt hoặc tạo cớ để can thiệp một cách thô bạo vào công
việc nội bộ của các quốc gia mà họ xếp vào danh sách “thù địch” hoặc “thiếu
thiện cảm”.
Giải thưởng nhân quyền
Martin Ennals lột tả mối quan hệ cộng sinh
Theo dõi hoạt động của
tổ chức nhân quyền Martin Ennals, có thế thấy rõ mục đích thâm hiểm của những
người sáng lập ra giải thưởng này. Nó không hoàn toàn theo nghĩa tốt đẹp như đã
nêu trên mà chính là nhằm tạo động lực về vật chất, chống lưng về tinh thần để
hà hơi, tiếp sức, kích động số đối tượng chống đối ở trong và ngoài nước gia
tăng các hoạt động chống phá Việt Nam.
Mặt khác, họ còn thông
qua hình thức trao “giải thưởng nhân quyền” vừa nhằm khuếch trương thanh thế,
tạo chỗ dựa cho các đối tượng chống đối trong nước và cũng là thủ đoạn để họ
hợp thức hóa việc hỗ trợ về vật chất qua các phần thưởng có giá trị lớn. Cho
nên “giải thưởng nhân quyền” chẳng khác nào là “mồi nhử” của các tổ chức đội
lốt nhân quyền sử dụng để câu móc, lôi kéo và tạo dựng thêm những phần tử chống
đối chính trị, những nhân vật có tư tưởng bất mãn, hám tiền bạc, sẵn sàng nhận
lệnh và tiến hành các hoạt động chống phá ngay trong nước ta. Điều này càng
minh chứng rõ ràng cho vấn đề mang tính quy luật, đó là các tổ chức ở bên ngoài
dù có tiềm lực kinh tế mạnh nhưng không thể trực tiếp tiến hành chống phá Việt
Nam mà phải thông qua số “chân rết” ở trong nước và ngược lại, các đối tượng
chống đối ở nội địa cũng luôn trông ngóng các nguồn tài trợ từ bên ngoài để
được chống lưng về vật chất lẫn tinh thần nhằm duy trì hoạt động.
Do vậy, “Giải thưởng
nhân quyền Martin Ennals” được xem là động lực để các đối tượng chống đối tích
cực chống phá. Đồng thời, thông qua giải thưởng này, các đối tượng có cơ hội
đánh bóng tên tuổi bằng việc khoe khoang thành tích về số lần, số năm phải chấp
hành hình phạt tù, hình phạt bổ sung của pháp luật hành chính, hình sự, qua đó
tạo tiếng vang nhằm thu hút sự chú ý của các tổ chức thù địch, thiếu thiện chí
với Việt Nam.
Thực tế thời gian qua
cho thấy, ở Việt Nam đã xuất hiện không ít hội nhóm phản động, chống đối trong
và ngoài nước đã được lập ra như “Hội anh em dân chủ”, “Hội bầu bí tương thân”,
“Hội phụ nữ nhân quyền”, “Hội nhà báo độc lập”... với vỏ bọc đòi đấu tranh cho
dân chủ, nhân quyền nhưng thực chất là nhằm tập hợp số chống đối chính trị, bất
mãn để thực hiện các hành động chống phá Đảng, Nhà nước. Và muốn tồn tại, muốn
có kinh phí tự nuôi sống bản thân, triển khai các hoạt động chống phá, các tổ
chức này phải sống “dựa hơi” vào nhiều thế lực khác.
Một lần nữa chúng ta
khẳng định rằng, các tổ chức đứng ra trao cái gọi là “Giải thưởng nhân quyền
Martin Ennals” chưa bao giờ có thiện chí với Việt Nam. Thông qua giải thưởng,
các tổ chức này vừa “lên dây cót” tinh thần, vừa giúp đỡ về vật chất cho các đối
tượng chống phá trong nước tích cực hoạt động. Theo đó, “Giải thưởng nhân quyền
Martin Ennals” đã bị đánh lận về mục đích, thực hiện không đúng theo tên gọi và
chỉ là bình phông cho các tổ chức này thực hiện mưu đồ chống phá. Trong thời
gian tới, để tiếp tục dung dưỡng cho các phần tử chống phá Việt Nam, “Giải
thưởng nhân quyền Martin Ennals” vẫn tiếp tục sẽ là chủ đề thu hút được sự quan
tâm, chú ý.
Mặc dù mưu đồ của các
thế lực thù địch, phản động là hết sức nguy hiểm, gây những hiểu nhầm trong dư
luận nhưng trò lố đó không thể phủ nhận được những tiến bộ về nhân quyền của
Việt Nam, nhất là trong thời kỳ đổi mới. Với việc Việt Nam trúng cử vào Hội
đồng Nhân quyền Liên hợp quốc nhiệm kỳ 2023-2025 tiếp tục khẳng định mạnh mẽ và
chứng minh hùng hồn, sống động những thành tựu to lớn của Việt Nam trên mọi
lĩnh vực, trong đó có lĩnh vực bảo vệ và bảo đảm quyền con người. Đồng thời,
những thành tựu ấy càng làm cho những luận điệu, chiêu trò “trao giải nhân
quyền” trở nên lố lăng, kệch cỡm.
Phạm Duy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét