Càng gần ngày 30/4, trên mạng xã hội càng xuất hiện những bài
viết về chế độ ngụy quyền Sài Gòn, cho rằng, chế độ VNCH không phải là ngụy
quyền mà nó là chính quyền hoàn chỉnh, đối lập với nhà nước Việt Nam dân chủ
cộng hòa. Trong số các cá nhân ủng hộ quan điểm trên, không thiếu những kẻ mà
trước đây là Đảng viên, ăn cơm chế độ XHCN. Tại sao họ ủng hộ quan điểm này?
Bên cạnh việc ủng hộ một chế độ thây ma cách đây 45 năm, ý đồ sâu xa của họ là
muốn thay đổi bản chất cuộc kháng chiến chống Mỹ của dân tộc, từ chiến tranh vệ
quốc trở thành cuộc “nội chiến”, “nồi da nấu thịt”.
Vậy VNCH là chính quyền hay ngụy quyền. Làm rõ vấn đề này, chúng
ta phải hiểu rõ về chữ ngụy. Chữ “ngụy” đã được sử dụng từ rất lâu trong lịch
sử Việt Nam, nhằm ám chỉ những chế độ, triều đình mang tính không chính danh,
soán quyền, đoạt ngôi. Nhà sử học Trần Trọng Kim, trong cuốn sách “Việt Nam sử
lược” đã viết: “Những người làm quốc sử nước Tàu và nước ta thường chia những
nhà làm vua ra chính thống và ngụy triều. Nhà nào, một là đánh giặc mở nước,
sáng lập ra cơ nghiệp, hai là được kế truyền phân minh, thần dân đều phục, ba
là dẹp loạn yên dân thì cho là chính thống. Nhà nào, một là làm bề tôi mà cướp
ngôi, làm sự thoán đoạt không thành; hai là xưng đế, xưng vương ở chỗ rừng núi,
hay là ở đất biên địa; ba là những người ngoại chủng vào chiếm nước làm vua,
thì cho là ngụy triều”.
Ảnh: Cách người dân Mỹ nghĩ về chế độ VNCH
Thời đế quốc Mỹ xâm lược, chúng thành lập Việt Nam Cộng hòa trên
cơ sở kế thừa Quốc gia Việt Nam - là chính phủ bù nhìn, do Mỹ thao túng - nên
bị Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Mặt trận Dân tộc giải phóng miền Nam
Việt Nam coi là “ngụy quyền”. Một chế độ sẵn sàng bắn giết đồng bào mình, một
chế độ yêu cầu một nước ngoại bang ném bom hủy diệt đồng bào mình ở miền bắc để
đạt mưu đồ chính trị của mình, chế độ đó không là ngụy thì là gì. Tổng thống Mỹ
Nixon trong lúc giận dữ từng nói: “Không thể để cái đuôi chó phản lại cái đầu
con chó được” (Những năm tháng ở Nhà Trắng của Henry Kissinger, xuất bản năm
1979). Tại cuộc họp do Hội “American Friends of Vietnam” - một tổ chức vận động
ủng hộ Ngô Đình Diệm ở Washington D.C ngày 1-6-1965, John Kennedy (sau này là
Tổng thống Mỹ) đã tuyên bố: “...nếu chúng ta không phải là cha mẹ của nước Việt
Nam bé nhỏ (chỉ Việt Nam Cộng hòa) thì chắc chắn chúng ta cũng là cha mẹ đỡ đầu
của nó. Chúng ta chủ tọa lúc nó ra đời, chúng ta viện trợ để nó sống, chúng ta
giúp định hình tương lai của nó”. Điều này đã khẳng định rõ Mỹ là kẻ thù chính,
còn “ngụy quyền, ngụy quân” chỉ là bù nhìn, tay sai bị lầm đường lạc lối, nếu
Mỹ thất bại ở Việt Nam thì “ngụy quyền” tất yếu sụp đổ. Vì vậy, chúng ta xác
định chỉ tiến hành đấu tranh với Mỹ, gọi đây là cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu
nước chứ không phải là chống ngụy cứu nước, không hoàn toàn xem “ngụy quân”,
“ngụy quyền” là kẻ thù.
Như vậy, về nguồn gốc ra đời, cả Quốc gia Việt Nam thời Pháp và
Việt Nam Cộng hòa thời Mỹ đều do nước ngoài dựng lên, để chống lại một chính
phủ hợp hiến, hợp pháp duy nhất lúc đó của Việt Nam là Chính phủ Việt Nam Dân
chủ Cộng hòa. Vì thế, không có gì là miệt thị, phản cảm, hay không khoa học,
không khách quan khi mà cả thế giới vẫn sử dụng những ngôn từ mạnh mẽ như
“ngụy”, “bù nhìn”, “tay sai”, “con rối” để chỉ một chính phủ do nước ngoài tạo
dựng nên nhằm phục vụ quyền và lợi ích của kẻ xâm lược. Chỉ có những hành động
“lật sử”, đòi xét lại lịch sử, “ngụy sử” mới là phản cảm, đáng bị lên án mà
thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét