Dẫu biết nhà thờ ấy không có tội gì cả, không nên cười cợt và hả hê trước sự mất mát về 1 công trình kiến trúc vĩ đại của nhân loại. Tuy nhiên, liên quan đến vấn đề này lại xuất hiện những kẻ bám víu kiểu “thừa nước đục thả câu”. Chẳng biết khóc than thật cho sự sụp đổ của một công trình hay kiểu khóc thuê để lấy vài đồng tiền trang trải cho cuộc sống vốn o ép lâu nay của bản thân. Thực sự mà nói, cánh dân chủ cuội hay những kẻ lấy nước mắt của bản thân để đổi lấy những đồng tiền dơ bẩn từ phương tây rót vào nhặng cả lên mỗi khi có biến là chuyện thường thấy ở cái xã hội này. Không những thế, khi bị cộng đồng mạng lên án là giả tạo thì những kẻ này vẫn trơ trơ cái mặt biện minh kiểu: “Chúng ta cần tôn trọng quyền biểu lộ cảm xúc đó, kể cả với một số ít người bày tỏ cảm xúc “hả hê”, “hứng thú”..” Nhiều người sẽ lầm tưởng rằng việc bày tỏ cảm xúc của bản thân không liên quan đến lòng tự tôn dân tộc hoặc liên quan đến các vấn đề khác đáng phải bàn hơn. Cái khéo của đám khóc thuê này là làm cho người đọc hiểu nhầm, hiểu không đúng dẫn đến hiểu sai sự việc.
Cái câu nói: “Đức Chúa muốn chúng ta gắng sức noi gương Ngài, nhất là trong việc biểu hiện tình yêu thương! Xin hãy yêu thương cả kẻ thù!” là một điển hình cho sự khôn lỏi của đám này. Đúng vậy, lời của Đức Chúa dạy là để mong muốn con người sống hòa thuận, tránh xa sự mâu thuẫn..v.v chứ không để cho những kẻ không đủ tư cách dùng với mục đích bao biện cho cái sai của bản thân.
Trách móc nước mình không có danh thắng, không có kiến trúc cổ đồ sộ nguy nga tráng lệ. Tôn thờ kiến trúc của phương Tây và nước bạn, sùng kính đến quặn lòng. Nhưng quên mất những “nghìn năm tuổi” do ai đến “khai sáng văn minh” rồi đốt trụi?
Trong quá khứ, nước ta cũng nhiều lắm các công trình tâm linh vĩ đại đấy. Nhưng do ai? Do ai đến “khai sáng”? Do ai đến “ban phước” mà bây giờ con cháu chúng ta chỉ biết đến những công trình này qua sách vở và các tư liệu trên giấy? Nhắc lại cho những bạn nào chưa biết, dưới đây là một vài ví dụ:
CHÙA KHẢI TƯỜNG
Đây là ngôi chùa lớn nhất miền Nam do vua Minh Mạng xây nhằm lưu dấu nơi mình sinh ra. Chùa có tượng Phật 2m làm bằng gỗ sơn son thếp vàng.
Năm 1880, thực dân Pháp cho triệt hạ chùa Khải Tường để xây công trình mới, đem pho tượng Phật lớn về cất giữ ở trong kho Phủ Toàn quyền.
QUỐC TỰ BÁO THIÊN
Được kiến tạo dưới triều vua Lý Thánh Tông (1054 - 1071), tên là “Sùng Khánh Báo Thiên Tự”. Ngoài vườn chùa có “Đại Thắng Tư Thiên Bảo Tháp”, cao 12 tầng (khoảng 60m), chóp tháp đúc bằng đồng, các tầng xây bằng gạch ghi niên đại “Lý gia đệ tam đế, long thụy thái bình tứ niên tạo”. Bảo tháp này là một trong 4 công trình được mệnh danh “An Nam Tứ Đại Khí” thời Lý Trần. Năm 1883, thành Hà Nội thất thủ, tiếp đến toàn miền Bắc bị Pháp cưỡng chiếm. Do có công trạng to lớn trong việc dẫn dắt, tham mưu cho giặc Pháp, Giám mục Puginier cấu kết với bọn xâm lược, âm mưu cướp đoạt chùa Báo Thiên để xây dựng nhà thờ Lớn Hà Nội vào năm 1884.
Hiện nay chỉ còn sót lại 1 giếng đá cổ chạm khắc hoa sen rất đẹp. Sau khi các bài báo giới thiệu giếng cổ được công bố, nhà thờ đã cho di chuyển giếng vào trước hang đá Đức Mẹ vào năm 2005.
CHÙA BÁO ÂN
Chùa được xây dưới thời Thiệu Trị, nguòi dân còn hay gọi là chùa Liên Trì hoặc Quan Thượng. Tổng thể chùa có 36 mái, 150 gian nhà, chung quanh xây tường lục giác bao bọc, bên ngoài đào hào trồng hoa sen. Có rất nhiều pho tượng Phật, Bồ-tát chạm khắc bằng gỗ sơn son thếp vàng tuyệt đẹp. Báo Ân thời đó là đại danh lam của cố đô Thăng Long. Sau đó nó đã bị phá hủy hoàn toàn để xóa bỏ dấu ấn của triều Nguyễn tại cố đô Thăng Long. Các pho tượng Phật đẹp nhất bị Bonnal cướp đoạt đem về Pháp. Hiện nay, chỉ còn sót lại 1 ngôi tháp Hòa Phong trơ trọi bên Hồ Gươm làm chứng tích cho lời tuyên bố quả quyết của GM Puginier: “Tôi xác định rằng khi mà Bắc Kỳ trở thành Gia Tô giáo thì nó cũng trở thành nước Pháp nhỏ của Viễn Đông, y hệt như quần đảo Phi Luật Tân đã là một Tây Ban Nha nhỏ…” (Giáo sĩ thừa sai và chính sách thuộc địa của Pháp tại Việt Nam (1857-1914)
QUỐC TỰ GIÁC HOÀNG, Cố đô Huế
Quốc tự GIÁC HOÀNG tọa lạc ngay bên trong cửa Đông Nam kinh thành, trở thành danh thắng làm điểm quan chiêm cho nhân dân và sứ thần các nước mỗi khi có dịp đến kinh đô Huế. Là nơi thường tổ chức các nghi lễ phật giáo chính thức của hoàng gia và triều đình. Vua Thiệu Trị (1841-1847) xếp GIÁC HOÀNG đứng thứ 17 trong số 20 thắng cảnh nổi tiếng nhất của đất Thần Kinh xứ Huế.
Bị Pháp chiếm là doanh trại năm 1885 và triệt hạ hoàn toàn vào năm 1902.
CHÙA LINH HỰU, Cố đô Huế
Xây dựng dưới thời Minh Mạng, là nơi lễ Phật của hoàng gia. Xếp thứ 12/20 danh thắng của đất Thần Kinh. Chung số phận bị chiếm năm 1885 và triệt hạ năm 1902 và bị xây thành nhà thờ Thiên Chúa . Ngày nay là giáo đường Tây Linh nguy nga đồ sộ.
CHÙA BA VÀNG (LÁ VẰNG), Quảng Trị
Xây dựng dưới thời Minh Mạng, năm 1885 bị đốt trụi và cưỡng chiếm. Sau đó xây lên nhà thờ La Vang
CHÙA MỘT CỘT
Trước khi chạy vội thì thực dân Pháp cũng không quên cố kéo sập chùa Một Cột của chúng ta. Giá trị lịch sử của chùa thì tôi không nói chắc các bạn cũng biết nhỉ?
Tất nhiên tôn giáo không xấu, chỉ có những người lợi dụng tôn giáo để làm điều xấu mới đáng phải lên án. Nhưng từ trước tới nay, các bạn thấy đấy, ai đã và đang từng ngày núp dưới ánh hào quang của Đức Chúa để làm những điều trái ngược với lời dạy của Ngài?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét